TIN TỨC

fanpage

Thống kê truy cập

  • Online: 67
  • Hôm nay: 226
  • Tháng: 6965
  • Tổng truy cập: 5140284
Chi tiết bài viết

THỜI THIÊN HẠ CỰC LOẠN - LỰA CHỌN PHÍA TRƯỚC CỦA TRUNG QUỐC

 lời dẫn : 20/10/2019 .

Một năm trước , chiến tranh thương mại Mỹ -Trung mới khởi sự chưa tròn 6 tháng , kẻ hàn sĩ này ,mùa đông năm Mậu Tuất ,trời mưa nắng ,đường thì ngập ,nghẽn ,ngẹt ,khói bụi ô nhiễm nên nằm nhà đọc lại sách  The age of Turbulence của Alan Greenspan . Hồi năm 2005 ,rỏ là Trung Hoa hoặc ban lãnh đạo Trung Hoa thật muốn lựa chọn hội nhập toàn cầu vào WTO và mở thị trường tài chính ,tuân từng bước các luật pháp về dân sự của thế giới . Họ muốn kết thúc vĩnh viễn cái kiểu xử sự dễ khiến cho thế giới cho là " du côn " " làm liều "  hoặc nói văn chương là "vô độc bất trượng phu" mà Ông Chu Dung Cơ lúc đó thì thích " Thức thời là trang tuấn kiệt ". Nhưng chỉ sau 6 năm ,năm 2011 ,Sau một số xáo trộn trong nội bộ cấp cao của Nước Trung Hoa ,mà phần nào có lẽ từ sự phân hóa giàu nghèo quá nhanh trong  xã hội , trong  nội bộ Đảng cầm quyền ,Tập Cận Bình xuất hiện với vai Minh Chủ  điều hướng đi của Trung Hoa theo một hướng có phần khác trước và đến 10/2016 là chính thức công khai tư tưởng nhất thống thiên hạ . Nay đầu Đông ,tiết sương giáng ,10/2019  Trung Mỹ đều bởi chuyện trong nước mà tạm tính kế trường kỳ tranh thắng . Dịch học tháng 10 là ứng với quẻ Địa lôi Phục ba hào âm của  Khôn cùng 2 hào âm của quái Chấn đè lên 1 hào dương . Âm khí quá vượng thịnh là cái thực trạng của quá khứ hiển hiện đang ngự trị tình hình  mới xuất hiện 1 sơ dương là ánh lửa của tương lai mùa Xuân . 

 kẻ hàn sĩ này trông thiên địa ,quán việc người  mà thấy cái vi diệu của Đấng thiên nhiên .

 Xuân qua trăm hoa rụng

 Xuân lại nở trăm hoa 

Trước mắt sự đời thoảng 

Trên đầu hiện tuổi già

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết 

Ngoài sân đêm trước một cành mai .

Mãn giác thiền sư  

 

 

 

Tháng 10.2018 với bao sự biến thế giới tầm cở ghi vào lịch sử thế kỷ và khả dĩ bán thiên niên kỷ. Tiết thu phân thời khí hàn thấp , mưa nắng . Tại thành phố Hồ chí Minh , nghẽn nghẹt giao thông cọng hưởng với triều cường hay biến đổi khí hậu nên kẹt xe kèm ngập .. 

Thiết nghĩ , xem lại cuốn sách The age of Turbulence của nhà quản trị tiền Hoa kỳ Alan Greenspan , người Mỹ gốc Do thái . Dịch lại chương nói về Trung quốc .. Trong lúc dồn dập các tin về chiến tranh thương mại Mỹ Trung,.. Rồi ông phó tổng thống Mike Pence  sơ tổng kết quan hệ Mỹ - Trung 200 năm cùng nhiều đối sách , ông cố vấn Bolton tuyên bố biển Đông không là 1 tỉnh của Trung hoa , Mỹ tiếp tục tự do đi lại , hợp tác khai thác tài nguyên.. Bất chấp Trung hoa cản sát mũi tàu hay hơn nữa… 

Đó là chuyện thế giới , nhưng riêng đoạn dịch này cũng có những điều để ai đó muốn tham chiếu về những cái khá giống trong suy tư trăn trở giữa những lão thành Việt nam thời cải cách như cụ  Đổ Mười , Anh  6 Dân –

 Ai đó có thể hiểu sâu hơn tính tất yếu của các sự biến nóng sốt của năm 2018 như chiến tranh thương mại Trung Mỹ ..và đằng sau các xung đột ấy là một  sự thật về mối quan hệ sâu xa ,toàn diện , chia xẽ và có phần thông cảm nhau  giữa  Mỹ và Trung quốc 40 năm qua .

Thôi,  chia xẻ một đoạn dịch cho vui.. 

A WAIT CHINA 

Image result for alan greenspan

Alan Greenspan

Chuyến thăm cuối cùng của tôi đến Trung Quốc với tư cách là Chủ tịch Fed vào tháng 10/2005,CHU DUNG CƠ,  Zhu Rongji, thủ tướng đã nghỉ hưu của Trung Quốc và vợ ông, Lao An, đã tổ chức bữa ăn tối chia tay nhỏ tại nhà khách Điếu ngư đài State Guest House thanh lịch của Bắc Kinh, nơi lãnh đạo Trung Quốc tiếp các chức sắc. Zhu và tôi đã có cơ hội nói chuyện trong một bữa trà chính thức trước bữa tối, và cách mà ông ấy nói chuyện khiến gợi lên những nghi ngờ nghiêm túc trong tâm trí tôi về việc liệu anh ấy có thực sự đã nghỉ hưu hay không như  báo chí chính thức liên tục đưa tin . Ông đã hoàn toàn nắm chắc các thông báo về các vấn đề chính giữa các quốc gia của chúng tôi và đã hiểu  sâu sắc và  mẫn tiệp  như ông đã từng trong mười một năm quan hệ của chúng tôi

Khi chúng tôi so sánh quan điểm về tỷ giá hối đoái của Trung Quốc và sự mất cân bằng thương mại của Mỹ, tôi ngạc nhiên trước kiến thức chi tiết đến từng chân tơ kẻ tóc về những thiếu hụt kinh tế của Trung Quốc và các biện pháp cần thiết. Tôi lại bị ấn tượng bởi mức độ tinh tế mà ông mang đến cho những vấn đề như vậy,thật hiếm ngay cả trong các nhà lãnh đạo thế giới.  

Trong những năm qua, chúng tôi đã khám phá nhiều vấn đề: cách Trung Quốc có thể tháo gỡ mạng lưới an sinh xã hội của mình khỏi các doanh nghiệp  nhà nước đang tan rã mà nó chịu sự quản trị , hình thức giám sát ngân hàng tối ưu, nhu cầu cần để mặc chothị trường chứng khoán Trung Quốc còn non trẻ, và hơn thế nữa.

Tôi đã thấy thích Zhu và rất buồn khi nhận ra rằng chúng tôi không thể gặp lại. Chúng tôi trở thành bạn bè khi ông là phó thủ tướng và đứng đầu ngân hàng trung ương của Trung Quốc, và tôi đã theo sát những bước tiến  sự nghiệp của ông ấy. Ông ấy là người kế thừa kế trí tuệ của Đặng Tiểu Bình, nhà cải cách kinh tế vĩ đại, người đã đưa Trung Quốc từ thời  xe đạp đến  thời  của xe ô tô cùng tất cả những gì hàm ý. Không giống như Đặng, người có một vốn liếng  chính trị rộng lớn, Zhu là một nhà kỹ trị ; ảnh hưởng của ông ấy, tốt nhất tôi có thể đánh giá, dựa vào sự ủng hộ sâu sắc từ Giang Trạch Dân, chủ tịch Trung Quốc từ năm 1993 đến 2003 và lãnh đạo Đảng từ năm 1989 đến 2002. Đó là Zhu, người đã mang đến thực tế hóa  nhiều cải cách thể chế sâu rộng mà Đặng đã khởi xướng.

Theo nhiều nhà thực dụng chủ nghĩa Mác, Đặng Tiểu Bình đã khởi động chuyển đổi của Trung Quốc từ một nền kinh tế nông nghiệp có kế hoạch tập trung có tường rào thành một sự hiện diện ghê gớm trong bối cảnh kinh tế. Cuộc chuyễn hướng sang kinh tế thị trường của quốc gia này bắt đầu vào năm 1978, khi, do hạn hán nghiêm trọng, chính quyền bị buộc phải giảm bớt các biện pháp kiểm soát hành chính chặt chẽ từ lâu đã điều chỉnh các lô nông dân riêng lẻ. Theo quy định mới, nông dân được phép giữ một phần quan trọng trong sản phẩm của họ để tiêu thụ hoặc bán. Kết quả thật đáng ngạc nhiên. Sản lượng nông nghiệp tăng mạnh, khuyến khích việc bãi bỏ quy định và phát triển thị trường nông nghiệp. Sau nhiều thập kỷ trì trệ, nông nghiệp-năng suất tăng nhanh như trăm hoa đua nhau nở rộ.

Thành công trên trang trại khuyến khích sự mở rộng dần  của cải cách sang ngành công nghiệp. Một lần nữa, một sự nới lỏng còn giới hạn khiêm tốn  của các kiểm soát ràng buộc của hệ thống quan liêu lại  tạo ra sự tăng trưởng lớn hơn dự đoán, tạo động lực cho các lập luận của các nhà cải cách, những người muốn đẩy nhanh hơn  một kiểu mẫu mô hình thị trường cạnh tranh. Không có người ủng hộ nào dám gọi mô hình mới là "chủ nghĩa tư bản". Họ sử dụng cách nói uyển chuyễn tế nhị   euphemisms  đó là "chủ nghĩa xã hội thị trường" hoặc, trong cụm từ nổi tiếng của Đặng Tiểu Bình, "chủ nghĩa xã hội với đặc điểm Trung Quốc".

Các nhà lãnh đạo Trung Quốc quá thấu đáo và mẫn cảm để  thấy rõ mười mươi những mâu thuẫn và hạn chế của kinh tế xã hội chủ nghĩa và bằng chứng về sự thành công của tư bản. Thật vậy, nhưng tại sao họ lại bắt tay vào một sự  nghiệp tham vọng quá xa lạ với truyền thống của Đảng Cộng sản? Khi Trung Quốc bị dấn thẳng một cách không thể tránh khỏi và tiếp tục đi sâu vào con đường hướng tới chủ nghĩa tư bản, tiến bộ kinh tế trở nên hấp dẫn đến mức mọi cuộc tranh luận ý thức hệ của những năm thời kỳ trước đó dường như đã mau chóng trôi vào quá khứ.

Lần đầu tiên tôi đặt chân đến Trung Quốc vào năm 1994, lâu sau khi những cải cách đã bắt đầu. tôi đã trở lại nhiều lần. Giống như tất cả khách khác , tôi đã rất ấn tượng và thường ngạc nhiên bởi những thay đổi từ chuyến thăm đến chuyến thăm khác . Nền kinh tế Trung Quốc nếu được đo lường bằng sức mua tương đương đã trở thành lớn thứ hai sau Hoa Kỳ. Trung Quốc cũng nổi lên là nước tiêu thụ hàng hóa lớn thứ hai thế giới, là nước tiêu thụ dầu lớn thứ hai thế giới và là nhà sản xuất thép lớn nhất và đã đi lên  từ nền kinh tế xe đạp vào  những năm 1980 thành một quốc gia sản xuất hơn 7 triệu xe ô tô trong năm 2006, với các phương tiện tiềm lực   được  dự kiến để vượt xa hơn nữa. Tòa nhà chọc trời đang mọc lên như nấm trên các mãnh đất   mà hàng ngàn năm đã nằm im lặng trước mọi biến thiên lịch sử vốn  chỉ  

Dành cho canh tác .  Cách ăn mặctrang phục phổ biến đồng nhất  của các thế hệ người Trung Quốc đã thay đổi với dải màu sắc rực rỡ. Và khi thu nhập tăng lên với sự thịnh vượng, một nền văn hóa mua sắm đang nổi lên. Ngày nay quảng cáo,-trước đây rất ít hiện diện ở Trung quốc - là một trong những ngành công nghiệp phát triển nhanh nhất của Trung Quốc, và các đại gia bán lẻ quốc tế như Wal-Mart, Carrefour, và B & Q đang cạnh tranh với người bán hàng Trung Quốc đầy  sáng tạo.

Trong một vùng đất chưa bị loại bỏ kịp thời thoát ra khỏi trang trại tập thể, các quyền sở hữu đô thị dù qui định   lỏng lẻo song có vẻ như được thực thi;vì  nếu không vậy , các nhà đầu tư nước ngoài vào bất động sản, nhà máy và chứng khoán sẽ rút đầu tư  từ lâu. Các nhà đầutư hành xử như họ mong đợi để có được lợi tức đầu tư và thu hồi  tiền vốn gốc. Và họ đã có. 

* Công dân Trung Quốc đã được trao quyền sở hữu và bán nhà, tạo ra một cơ hội lớn để tích lũy vốn., tôi cho là Hernando de Soto rất hài lòng. Và vào tháng 3 năm 2007, Quốc vụ viện  Nhân Trung hoa  đã thông qua quyền sở hữu toàn diện hơn, đồng thời cũng bảo vệ quyền sở hữu hợp pháp tài sản được cấp cho tiểu bang. Nhưng quyền sở hữu tài sản ở Trung quốc vẫn còn khoảng cách rất lớn so với hiện trạng pháp luật thật sự bảo vệ  quyền sở hữu tài sản ở các nước phát triển. Quyền sở hữu  tài sản không chỉ đòi hỏi một đạo luật mà là một hệ thống hành chính và tư pháp thi hành luật pháp.

Về vấn đề này, Trung Quốc đang đi  chậm lại. Một tư pháp vô tư công minh  vẫn là một mục tiêu trên đường chân trời của Trung Quốc. Có những vi phạm nghiêm trọng , đặc biệt là quyền sở hữu trí tuệ: khiếu nại của các nhà đầu tư nước ngoài đang phàn nàn rằng công nghệ đang vừa mới  đầu tư ứng dụng ở một xí nghiệp  chẳng bao lâu đã được sao chép nguyên xi ở một xí nghiệp đối thủ trực tiếp cạnh tranh- xí nghiệp này thuộc  cơ quan quản lý nhà nước . 

 Chắc chắn việc giảm giá mạnh cho một phân khúc lớn của thị trường bán lẻ khuyến khích đầu tư nước ngoài. Đến năm 1991, gần 70% giá bán lẻ được định hướng thị trường - gần như gấp đôi tỷ lệ phần trăm vào năm 1987, khi các bằng chứng ban đầu xuất hiện rằng quy hoạch trung tâm phía sau bức màn sắt bị ngập ngừng. Vào cuối những năm 1980, thuế nhập khẩu đối với các bộ phận và linh kiện để xây dựng hàng xuất khẩu giảm đáng kể, làm tăng lợi nhuận của hàng xuất khẩu. mang đến một nhà máy mới lần lượt nhân đôi trong một nhà máy hoàn toàn thuộc sở hữu của Trung Quốc trong cạnh tranh trực tiếp.

Một hậu quả ảnh hưởng  quan trọng  từ  sự sung túc ngày càng tăng của Trung Quốc chính là  sự cam kết của Nhà nước Trung Hoa  đối với nguồn gốc cách mạng Cộng sản của nó.

Trong vô số cuộc họp tôi đã có với các quan chức kinh tế và tài chính Trung Quốc, tôi không nhớ đã  nghe thốt lên những từ "Cộng sản" hay "Marx". Tất nhiên, tôi đã giao dịch chủ yếu với "những người tự do". Tôi đã tham gia vào một cuộc trao đổi ý thức hệ - vào năm 1994, khi tôi "tranh luận" chủ nghĩa tư bản thị trường tự do với Li Peng, một người Marxist nhiệt thành và người tiền nhiệm của Zhu là thủ tướng. Ông khá am hiểu về thực tiễn kinh tế của Mỹ, và là một nhà biện luận kiên định ( formidable debater). Ngay từ đầu, rõ ràng là tôi không phải đối mặt với từ  ngữ Marxist thuộc loại tôi phải học  trong đại học. Li đã chăm chú lắng nghe ý kiến của tôi về lý do tại sao Trung Quốc nên mở cửa thị trường nhanh hơn. Ông trả lời bằng cách hỏi làm thế nào, nếu Hoa Kỳ rất tận tâm với các thị trường không được kiểm soát, tôi có thể giải thích về mức lương và kiểm soát giá của Nixon vào năm 1971. Tôi đã rất vui mừng khi ông biết hỏi. Không chỉ ông ta kết nối với thế giới thực, mà còn, với  tư cách là một người nổi tiếng theo đường lối cứng rắn , những lý lẽ ông  đưa ra nghe có vẻ gần như hợp lý. Tôi thừa nhận rằng các biện pháp kiểm soát giá đã là một chính sách tồi tệ và giá trị  duy nhất của chúng là tái khẳng định rằng các biện pháp kiểm soát như vậy không hiệu quả. Tôi nói thêm rằng chúng tôi đã không dùng những biện pháp như vậy  kể từ đó. Tuy nhiên, tôi không nghĩ sẽ thay đổi suy nghĩ của ông  ta. Cả hai chúng tôi đều trong trạng thái trớ trêu  của các quan chức chính phủ tham gia vào cuộc tranh luận, nhưng ngay cả khi đã chứng minh sai vẫn không có  quyền  để thừa nhận . Cho dù tôi có cố gắng thuyết phục ông  ta hay không, hay không, chúng tôi cũng không thể từ chối công khai những chính sách được tuyên bố của chính phủ ông ấy. Tôi đã không nói chuyện với Li Peng trong nhiều năm và chỉ có thể tự hỏi những gì ông ta phải nghĩ  thế nào khi  vào năm 2001, Trung Quốc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới, thành trì của thương mại cạnh tranh tự do. Tôi đã là một người ủng hộ trung thành pháp luật tạo quan hệ thương mại bình thường lâu dài với Trung Quốc, tin rằng sự chấp nhận hoàn toàn của nó vào hệ thống thương mại thế giới sẽ mang lại lợi ích cho công dân Trung Quốc, những người sẽ thấy hưởng mức sống cao hơn , và các doanh nghiệp và nông dân Hoa Kỳ- những người sẽ có them thị trường thân thiện và triễn vọng . Vào tháng 5 năm 2000, theo yêu cầu của Tổng thống Clinton, tôi đã phát biểu tại Nhà Trắng với hy vọng đưa Trung Quốc vào thị trường toàn cầu, cho rằng động thái đó sẽ thúc đẩy các quyền cá nhân và củng cố luật pháp. Tôi nói với các phóng viên: "Lịch sử đã chứng minh rằng tiềm ẩn trong bất kỳ việc loại bỏ quyền lực từ các nhà kế hoạch hóa  tập trung  và mở rộng cơ chế thị trường như sẽ xảy ra trong WTO là sự mở  rộng quyền đối với cá nhân nhiều hơn. ”( Để nhấn mạnh lý do cho sự hiện diện của tôi, Clinton  đã giới thiệu một cách  hóm hỉnh " Chúng ta đều biết rằng khi Chủ tịch FED Greenspan nói,thế giới sẽ lắng nghe , Tôi chỉ hy vọng rằng Quốc hội củ nước Trung Hoa đang lắng nghe ngày hôm nay. ")

Sự tham gia của Trung Quốc vào các tổ chức tài chính toàn cầu còn mang lại những lợi ích khác. Các ngân hàng trung ương Trung Quốc hiện đóng một vai trò quan trọng trong Ngân hàng Thanh toán Quốc tế (BIS) ở Thụy Sĩ, một tổ chức lâu dài gắn liền với tài chính quốc tế tư bản. Zhou Xiaochuan, người được bổ nhiệm làm thống đốc ngân hàng trung ương của Trung Quốc năm 2002, đặc biệt được chào đón tại các cuộc họp BIS thường xuyên của các ngân hàng trung ương từ các nước đang phát triển lớn. Ngoài sự thông thạo tiếng Anh và tài chính quốc tế, Chu đã đưa ra một đánh giá thẳng thắn về những gì đang xảy ra ở Trung Quốc mà chẳng mấy khi chúng ta có thể có được từ các nguồn khác. Ông thường mô tả chi tiết cách thức mà thị trường tài chính Trung Quốc đang vận hành , và cung cấp cho tôi một viễn cảnh mới. Vào năm 2006, sau khi rời Fed, tôi đã cùng làm  với Zhou trong  một ủy ban để kiểm tra các vấn đề tài chính liên quan đến Quỹ Tiền tệ Quốc tế. Ông và các cộng sự của ông, chỉ cần một vài năm bị loại bỏ khỏi cơ chế kế hoạch hóa tập trung biệt  lập, đã trở thành những người chơi lớn trong việc giúp vận hành hệ thống tài chính toàn cầu.

Đáng chú ý, Trung Quốc cũng đang hấp thụ khá  nhiều văn hóa phương Tây. HSBC, một trong những ngân hàng quốc tế hàng đầu,vẫn thường  tài trợ một giải đấu golf trị giá hàng triệu đô la ở Thượng Hải. Các sân golf đã xuất hiện như nấm trên khắp Trung Quốc, và điều ngạc nhiên không phải là họ có sân golf mà quan trọng hơn là  không ai có thể cho rằng  nó là bất thường. * ít có môn thể thao mang ý  nghĩa biểu trưng cho chủ nghĩa  tư bản  như môn chơi golf. Liên Xô trước đây có những tayvận động viên tennis chuyên nghiệp, nhưng không có vận động viên  chơi golf.

Tôi được biết  rằng thực sự có nhiều dàn nhạc giao hưởng cổ điển phương Tây ở Trung Quốc hơn là ở Hoa Kỳ. Và tôi đã rất ngạc nhiên khi Chủ tịch Giang Trạch Dân nói với tôi rằng nhà soạn nhạc yêu thích của ông là Franz Schubert.  Điều đó khác xa với  nền văn hóa chào đón Tổng thống Nixon trong chuyến thăm Trung Quốc  vào năm 1972.

* Tiger Woods đứng thứ hai trong cả hai giải đấu ở Thượng Hải. Tuy nhiên, sân golf gần đây đã là một nguồn gây tranh cãi tại một số trường đại học Trung Quốc, nơi học sinh có những nỗ lực quản lý để xây dựng sân golf "các khóa đào tạo" để dạy môn thể thao này. Tuy nhiên, một giải golf quốc tế khác, trên đảo Hải Nam của Trung Quốc, đã được tổ chức vào tháng 3 năm 2007.

Tôi luôn luôn có ý kiến cho rằng  chính sách Glasnost  của Mikhail Gorbachev và Perestroika(  cải tổ ) là nguyên nhân trực tiếp gần chính xác  của sự sụp đổ của Liên Xô. Những chính sách đó đã cho phép phơi bày giúp  người dân Liên Xô được biết rỏ ràng những giá trị "tự do" mà Stalin và hầu hết những người kế nhiệm ông đã che đậy và dấu kín . Sau khi chiếc hộp Pandora được mở ra, do cách thức các ý tưởng lan rộng, sự sụp đổ của chủ nghĩa tập thể ở Liên Xô và các vệ tinh của Liên Xô của nó chỉ là vấn đề thời gian. Những nỗ lực của Bộ Chính trị Cộng sản Trung Quốc để kiểm soát thông tin trên Internet gợi ý với tôi rằng họ đã rút ra kết luận tương tự và không muốn thấy lịch sử lặp lại .Năm 1994, đứng gần chỗ tại Quảng trường Thiên An Môn,Nơi mà vào  vào năm 1949,Mao Trạch Đông tuyên bố thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa,Tôi không khỏi bất ngờ về những khó khăn mà Trung Quốc  trãi qua trong giai đoạn chuyển dịch của Trung Quốc sang hiện đại như thế nào, và càng ngạc nhiên về những  thành quả to lớn như thế nào nhưng trong những năm gần đây,.

Ở đây, nơi xảy ra vụ thảm sát sinh viên vì tự do dân chủ Thiên An Môn xảy ra năm năm trước, tôi cũng tự hỏi làm thế nào sau khi các thế hệ chủ nghĩa Mác nhuần thấm  1,3 tỷ người có thể biến đột ngột và từ bỏ các giá trị được khắc sâu trong những năm tháng thời ấu thơ rất dễ chịu ảnh hưỡng sâu đậm . Có lẽ, mặc dù tiến bộ đáng kể của Trung Quốc, những giá trị đó dai dẳng hơn vẻ bề ngoài của họ . Mặc dù có sự thay đổi ở khắp mọi nơi, khuôn mặt của Chủ tịch Mao vẫn tô điểm cho đồng tiền của Trung Quốc, một gợi ý rằng sự kéo dài của truyền thống vẫn còn rất mạnh mẽ.

Đảng Cộng sản lên nắm quyền thông qua cuộc cách mạng, và từ khởi đầu của nó đã tìm kiếm sự hợp pháp chính trị như người đại diện cho  triết lý công bằng và cung cấp vật chất hạnh phúc cho toàn bộ dân số. Tuy nhiên, chất liệu hạnh phúc về vật chất chỉ là một phần của những gì con người phấn đấu, và chỉ một mình  hạnh phúc vật chất thôi lại không thể duy trì một chế độ toàn trị chuyên chế. Sự cổ vũ của sự sung túc mới nhanh chóng biến mất và, theo thời gian, trở thành cơ sở mà từ đó thêm, thậm chí cao hơn, kỳ vọng phát triển. Trong một phần tư  thế kỷ qua,  đã có sự gia tăng nhanh chóng trong các tiêu chuẩn sống mà đã đạt được sự hỗ trợ của người dân.

Dù sao đi chăng nữa, nó chỉ là vấn đề thời gian trước khi những mâu thuẫn vốn có của tư tưởng Cộng sản đã  biểu lộ. Các tín đồ của Marx và Mao, nằm yên trong những năm tăng trưởng về kinh tế đã  tích  tụ trong vào một người là Liu Guoguang, một nhà kinh tế học về chủ nghĩa Marxist tám mươi tuổi đã nghỉ hưu, đã ngăn chặn một đề xuất sửa đổi hiến pháp để làm rõ và mở rộng quyền sở hữu tài sản. Ông đã dương cao  các biểu ngữ ý thức hệ của nhà nước Cộng sản và, bằng cách thu hút sự hỗ trợ bất ngờ ngoài dự  đoán , dó đó đã chiếm ưu thế trong Quốc vụ viện nhân dân Trung Hoa  vào năm 2006. Cuộc tranh luận khởi đầu từ những nhận xét bốc lửa của Gong Xiantian, một giáo sư tại Trường Luật Đại học Bắc Kinh, đã được lưu hành trên Internet. Để đáp lại những lời chỉ trích từ Phe Mác xít cánh tả , Chủ tịch Hồ Cẩm Đào nói rằng Trung Quốc phải "kiên định con đường  cải cách kinh tế". Vẫn còn phải chờ xem liệu sự phun trào bùng phát ý thức hệ này là hơi thở cuối cùng của một thế hệ giá cỗi hoặc một sự suy yếu cơ bản của con đường Trung Quốc đến chủ nghĩa tư bản., Như tôi đã lưu ý,điều đáng Khuyến khích đề xuất sữa đổi đò đã được thông qua gần như tuyệt đối tại  cuộc họp Quốc vụ viện nhân dân Trung Hoa  vào tháng 3 năm 2007.

Đối với thế hệ trước, lãnh đạo Trung Quốc khá sáng tạo trong việc tránh những gì hầu như mọi người đã kết luận: mặc dù sáng chói, Karl Marx đã sai trong phân tích cách mọi người có thể tổ chức để tạo ra giá trị.

Với Marx, quyền sở hữu nhà nước của các phương tiện sản xuất là nền tảng quyết định  trong khả năng của một xã hội để tạo ra sự giàu có và công bằng . do đó ,Quyền đối với hầu như tất cả tài sản trong xã hội của Marx là nằm trong tay  nhà nước, trong sự tin tưởng của  người dân giao phó . Quyền tài sản được cấp cho các cá nhân là các công cụ bóc lột và có thể ảnh hưởng nghiêm trọng  đến với chi phí của "tập thể", đó là toàn bộ xã hội. Ông lập luận cho việc tập thể hóa sự phân công lao động. Tất cả làm việc cùng nhau cho một mục tiêu duy nhất sẽ hiệu quả hơn nhiều so với thị trường so sánh sự lựa chọn khác nhau của các cá nhân. Con người có tối ưu hóa tiềm năng của mình trong một xã hội được tập thể hóa không? Trọng tài tối thượng của tất cả các mô hình như vậy chính là thực tế. Nó có hoạt động như đề xuất không? như hiện nay được thừa nhận rộng rãi, Mô hình kinh tế của Marx trong thực tế - ở Liên Xô và các nơi khác - không thể tạo ra sự giàu có hay công bằng,.   Đó là lý do quyền sở hữu tập thể đã không thành công.

Các nhà xã hội phương Tây, điều chỉnh cho sự thất bại của kinh tế Mác-xít, đã định nghĩa lại chủ nghĩa xã hội không còn đòi hỏi rằng tất cả các phương tiện sản xuất đều thuộc sở hữu của nhà nước. Một số chỉ đơn giản là ủng hộ quy định của chính phủ chứ không phải là quyền sở hữu nhà nước để nuôi dưỡng hạnh phúc xã hội.

Đặng Tiểu Bình, đối phó với việc  chủ nghĩa  Marx giảm sức hấp dẫn , đã lách qua ý thức hệ cộng sản và giữ lại tính hợp pháp của Đảng về khả năng đáp ứng nhu cầu vật chất của hơn một tỷ người. Ông đã đề ra một quá trình dẫn đến tăng gần gấp tám lần GDP thực tế bình quân đầu người, giảm tỷ lệ tử vong trẻ sơ sinh và nâng tuổi thọ cao hơn. Nhưng như nhiều người lãnh đạo Đảng lo sợ, việc thay thế quyền kiểm soát của chính phủ theo giá thị trường đã bắt đầu làm suy yếu quyền kiểm soát chính trị của Đảng.

Tôi thấy thực tế đó trong chuyến viếng thăm Thượng Hải năm 1994. Một quan chức cấp cao kể về câu chuyện về cách ông ta được giao nhiệm vụ giám sát kho hàng sản xuất năm năm trước đó. Anh ấy phải có mặt vào mỗi buổi sáng lúc 5 giờ để phân bổ các sản phẩm nông nghiệp đến Thượng Hải, anh ấy nói với tôi. Công việc của anh ta là ra lệnh ai có được cái gì. Mặc dù anh không giải thích về cách anh đưa ra những quyết định đó, rõ ràng anh vẫn giữ được sự chú ý đáng kể - tôi có thể tưởng tượng được những ân huệ mà anh phải được cung cấp bởi các nhà phân phối mong muốn tu luyện thiện chí của mình. Tất cả như vậy, ông nói, ông đã rất vui mừng khi kho được chuyển đổi sang một thị trường mở, với các nhà phân phối đấu thầu cho sản xuất. Bây giờ, thay vì một người quyết định ai sẽ được phần  măng và với giá nào, người mua và người bán mặc cả cho đến khi họ đồng ý. Thị trường định giá và sản phẩm được phân bổ theo nhu cầu và cung - một minh chứng rõ ràng về sự khác biệt cơ bản giữa kinh tế chỉ huy và nền kinh tế thị trường. Vì sự thay đổi này, chính thức tâm sự vui vẻ, cuộc sống của anh đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. "Bây giờ tôi không phải thức dậy lúc bốn giờ sáng. Tôi có thể ngủ và để chợ làm công việc đó  cho tôi."

Tôi tự nhủ: "Anh ta có thể hiểu được những gì anh ta vừa nói không?" Khi thị trường  chiếm ưu thế  quản trị , sự kiểm soát của Đảng Cộng sản sẽ co lại. Hệ thống cộng sản là một kim tự tháp trong đó quyền lực từ trên cùng truyền xuông.. Mỗi người trong số họ, lần lượt, cấp quyền lực tùy ý cho số lượng lớn hơn nhiều ngay bên dưới họ. Các handoff tiến hành và mở rộng khi nó hoạt động theo cách của nó xuống dưới cùng của kim tự tháp. Hệ thống bảo vệ  với nhau bởi vì mỗi quan chức được quản lý bởi người trực tiếp cấp  trên . Đây là nguồn gốc của quyền lực chính trị. Đây là cách Đảng quản lý.

Tuy nhiên, nếu giá thị trường được thay thế cho bất kỳ cấp độ nào của kim tự tháp, kiểm soát chính trị sẽ bị mất. Bạn không thể có cả giá cả thị trường và kiểm soát chính trị. Một ngăn cản nhau. Điều này đã gây ra một căng thẳng nghiêm trọng trong cơ cấu quyền lực của Đảng. Cho đến nay, các trưởng lão của  Đảng dường như đã phải khéo léo xử lý  tình trạng tiến thoái lưỡng nan cơ bản này. Tuy nhiên, sự  giàu có gia tăng  đang dần giải phóng nông dân Trung Quốc khỏi đất đai  và sinh hoạt tự cấp tự túc , cho phép họ có thể phản đối những gì họ cho là bất công. Tôi không thể tin rằng Đảng không nhận thức được rằng sự giàu có và những sáng kiến giáo dục gần đây đang đưa  Trung Quốc hướng tới một chế độ ít độc đoán  hơn nhiều. Hôm nay, Chủ tịch Hồ Cẩm Đào dường như có ít quyền lực chính trị hơn Giang Trạch Dân, và ông Giang Trạch Dân lại  ít quyền hơn  hơn Đặng Tiểu Bình. Và Đặng Tiểu Bình thì  ít hơn Mao.  Điểm cuối con đường giảm dần  quyền lực  là tình trạng nhà nước phúc lợi dân chủ của Tây Âu. Theo con dường đó, có nhiều rào cản vẫn tách rời Trung Quốc khỏi vị thế  "nền kinh tế phát triển", mục tiêu của Đặng Tiểu Bình.

( còn tiếp )

 

Luật sư tư vấn miễn phí

Gọi ngay
0902818158- 0906834543
0906834543
0902818158

Tin pháp luật

CÁC ĐỐI TÁC

  • Nhà Đất Phúc An Khang
  • The Diplomat
  • The NewYork Review of Book
  • CogitAsia
  • Reuters
  • Viet Studies
  • The NewYork Times
  • TIME
  • Bloomberg Bussiness