- Với Trung Quốc, tư tưởng Đại Hán của họ lớn gấp rất nhiều lần sự kỳ vọng của dân Nga về thời “Xô Viết huy hoàng”. Không chỉ vậy, người Trung Quốc luôn dằn vặt và oán hận “nỗi nh - •ục” dân tộc của hậu quả cuộc chiến Á fi ện. Vì vậy, họ luôn luôn nuôi dưỡng trong lòng để phục hận nhưng việc đó.
Ảnh: Tên lửa công nghệ cao của Nga tấn công chính xác sân vận động của Ukraine.
Tuy nhiên họ biết nhẫn, họ biết chờ và họ biết nhìn nhận thời cuộc. Miễn sao họ thực hiện được thành công “mộng Đại Hán”.
+ Họ sẵn sàng “vả” trực tiếp vào mặt LX, ”anh Cả” của khối XHCN; “thịt” luôn Việt Nam, quốc gia láng giềng, đồng chí thân thiết cũng thuộc khối XHCN để “làm quà” dâng lên Mỹ và phương Tây nhằm đổi lấy việc bình thường hoá quan hệ. Và họ đã thành công như hôm nay. Đối với họ “mèo trắng, mèo đen không quan trọng. Miễn bắt được chuột”
+ Khi xâm lược Việt Nam, họ cũng bằng tuyên bố dối trá là thực hiện “cuộc phản kích tự vệ”. Tuy nhiên, sau 1 tháng thấy “cơ không ăn được” Việt Nam, họ ngay lập tức ra tuyên bố “đã đạt được mục tiêu” và rút quân về nước. Một mặt, vừa tiếp tục thực hiện giao chiến vùng biên giới để buộc Việt Nam phải tham gia cuộc chiến tranh tiêu hao suốt 10 năm trời. Cùng đó là họ tiếp tục bắt Việt Nam phải tiếp tục cuộc chiến ở Campuchia và “cắn rỉa” các thực thể ở Trường Sa của Việt Nam. Một mặt, họ tiến hành cải tổ hoàn toàn lại quân đội yếu kém của họ. Và hôm nay họ đã trở thành cường quốc quân sự thứ 2 thế giới (Nga tụt hạng rồi)
+ Mục tiêu chiến lược của họ là cạnh tranh và soán ngôi của Mỹ. Nhưng tất cả biểu hiện họ đều cho thấy “không có ý định soán ngôi và đối đầu với Mỹ”. Luôn “nhường” Mỹ một bậc để tận dụng kinh nghiệm, khoa học, kỹ thuật và những tiến bộ của Mỹ và phương Tây phát triển đất nước
+ Họ từng bước xây dựng vững chắc nền móng cơ bản của một quốc gia ở vị thế siêu cường. Đó là: Kinh tế - Quân sự - Thị trường - Khoa học công nghệ. Mặc dù xuất phát điểm của họ thua rất xa Nga. Nhưng bây giờ họ đã bỏ lại Nga cũng rất xa rồi
- Với Nga, sự nóng của những tung hô vô độ và sự tự mãn, chủ quan đã khiến Nga trở thành “con mồi” ngon cho tất cả cùng “xẻ thịt”.
+ Sự trở lại của Nga sau thời Xô Viết thực chất chỉ là “trọc phú sau khi nhận được tiền đền bù đất” mà thôi.
+ Nga luôn đòi của trên đối với phương Tây và luôn đối đầu với Mỹ và NATO theo tư duy của thời hào quang Xô Viết
+ Sự nôn nóng và đặt “cái tôi” lên trên hết đã khiến Nga vừa tự hại mình, vừa là “chuột bạch” cho Trung Quốc đánh giá sức mạnh thật của Mỹ và đồng minh.
Đến giờ phút này, cái giá mà Nga phải trả là quá đắt, kể cả giả sử Nga chiếm được được vùng Donbas hoặc ép Ukraine phải thoả hiệp nhượng bộ thì Nga vẫn mất tất cả. Mất vị thế chính trị, mất lòng tin quốc tế, mất sức mạnh quốc phòng và đặc biệt là nền kinh tế.
Và lúc này Trung Quốc, quốc gia mà Nga tin là đồng minh tin cậy, là “giúp đỡ ko giới hạn” là kẻ hưởng lợi lớn nhất trong lịch sử từ sự “nóng vội và ấu trĩ” của Nga