TIN TỨC

fanpage

Thống kê truy cập

  • Online: 223
  • Hôm nay: 198
  • Tháng: 1621
  • Tổng truy cập: 5245625
Chi tiết bài viết

NIALL FERGUSON: Năm 2022 là năm chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi đang chiến đấu trong Chiến tranh Lạnh lần thứ hai chống lại Trung Quốc... và đối thủ lần này của chúng tôi đáng sợ hơn nhiều so với NgaNIALL FERGUSON: 2022 was

 

Lời bình :

 

hôm nay 15/2/2023

 

Diễn biến trên Thế giới trong 5 năm qua ( từ 2019 Kỷ Hợi )đặc biệt từ 26/2/2022 ( ngày mở màn cuộc chiến tranh giữa Nga và Ucraine )càng tỏ rỏ ra là Thế giới đang ngày càng đi vào quẻ Thiên Phong Cấu  nấc thang đầu của Đại loạn ,Đại chiến .   và tình trạng nước Mỹ cũng như  loài người đi vào quẽ Cấu lại là như đang  trong sương mù của quẻ  Sơn thủy Mông cùng với âm thanh của đỉnh gió hú Sơn Phong cổ  từ Núi Băng tuyết Siberia  cùng dãy Núi Tần lĩnh ,Thái sơn ở Trung Nguyên  .    

 

Nhân đây lược lại  chuyện   long hổ quyết đấu  và Thiên hạ khởi loạn từ 2019 Kỷ Hợi  trong can Giáp Ngọ khởi  từ  2014  đến 2024 ( giáp thìn ) gọi là khởi  Loạn  , Từ 2024 ( Giáp thìn  đến 2034 Giáp Dần ) là Chánh Trung Loạn  , rồi từ 2034 đến 2044 ( Giáp Tý ) Hạ Loạn )  Liên quan đến Thiên tượng ,Địa Tượng từ bên ngoài Trái đất tác động với các dịch chuyễn đến từ trường cùng các trường khác từ trong lõi trái đất .  Dầu muốn hay không Thế giới đang trãi qua một  Địa Ngươn 60 năm đầu kỷ 21 ( 2004 Giáp Thân – 2064  Giáp thân )  trong vận 13 . Loài người cũng đang  trãi qua 25 năm đầu của thế kỷ 21 và đang sắp  bước qua 25 năm thứ hai của thế kỷ này ,

 

  Bây giờ là quẻ  Sơn thủy mông .Mọi sự trên trái đất trong năm 2023  và 2024  đang diễn ra là mông lung .Chưa xác định . là bất khả tư nghì ,bất năng kiến ,bất năng tri ,bất năng giải … Nỗi lên là chuyện Bất động sản Việt Nam đến chuyện thất nghiệp ,lạm phát ,và các chuyện trong Thăng long thành .. tất cả dường như rắc rối .

 

 Bây giờ là Sơn Phong Cổ . Núi cao của bảo thủ   quá khứ của truyền thống vẫn  như hình ảnh  Putin và Zelinsky    của Nước Nga và Ukraine vẫn nỗi lên trong bão bom đạn thời cách mạng 5 G . Putin đại diện cho Đế chế Nga ,Tập đại diện cho đế chế Hán  đối đầu với Biden ,

 

Rishi Sunak (/ˈrɪʃiː ˈsuːnæk/; sinh ngày 12 tháng 5 năm 1980)  người Anh gốc Ấn Độ và là đương kim Thủ tướng Vương quốc Anh, ,v.v ,,...đại diện cho Mỹ và truyền thống Phương Tây kinh tế tự do ,

 

 Cơn bão thay đỗi cực mạnh thổi ngày đêm vào vách núi như muốn phá tan cái quá khứ cổ điển ,bảo thủ nhưng lại là hàm chứa một phần ít nhiều những giá trị truyền thống vững  chắc quý giá  như tảng đá của thánh Phê rô mà Chúa Jesus đã phán dạy :  " .. Vậy Thầy bảo con biết: Con là Ðá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được". .

 

Ngày càng rỏ ra xu hướng  nào là  đang đưa nhân loại đến địa ngục và xu hướng  nào là  đang giử cho nhân loại sự an lành .

 

  Củ và mới . Câu chuyện muôn đời .

 

30 năm trước ,Liên Xô tan rã trong quẻ Sơn Phong Cổ . Mi-kha-in Goóc-ba-chốp đã hốt hoãng trong cơn bão  thay đổi của vận thế để tự hủy chính quyến lực của mình và của Tổ chức đưa mình lên ngôi vị đứng đầu Liên Xô . Nay  sau 30 năm ,Trong cái xã hội của Siêu cường bên thắng cuộc đang ngày càng xuất hiện các mầm mống hoại ..  như Biden   U90nắm Tổng thống thời  loạn với một tình trạng dân chủ có phần vô chính phủ  . Loạn là biểu hiện bên ngoài của Sơn Phong Cổ vậy ,

 

 

 

                             ________

 

         SƠN            ___    ___

 

                             ___    ___          

 

                             ________

 

         PHONG      ________

 

                             ___    ___

 

                                 CỔ

 

 

 

 

 

Đây là năm mà giấc mơ về một trật tự thế giới mới và hòa bình đã bị phá vỡ vĩnh viễnThis was the year that the dream of a new and peaceful world order was punctured for good.

Three decades ago, in 1992, a future seemed attainable in which the West stood supreme. The Soviet Union had been dissolved a year before, the Cold War declared officially over by George H.W. Bush and Boris Yeltsin soon after.

1992 also saw the formation of the North American Free Trade Agreement and the Maastricht Treaty, which formally established the European Union.

‘Globalisation’ was the new buzzword. In an increasingly borderless world, so the argument ran, trade, migration and cross-border investment would raise living standards everywhere.

Đây là năm mà giấc mơ về một trật tự thế giới mới và hòa bình đã bị phá vỡ vĩnh viễn.

 Ba thập kỷ trước, vào năm 1992, một tương lai dường như có thể đạt được trong đó phương Tây đứng ở vị trí tối cao. Liên Xô đã bị giải thể một năm trước đó, Chiến tranh Lạnh đã kết thúc  được George H.W. Bush và Boris Yeltsin thực sự công bố ngay sau đó.

 Năm 1992 cũng chứng kiến sự hình thành của Hiệp định Thương mại Tự do Bắc Mỹ và Hiệp ước Maastricht, chính thức thành lập Liên minh Châu Âu.

 'Toàn cầu hóa' là từ thông dụng mới. Trong một thế giới ngày càng không biên giới, theo lập luận, thương mại, di cư và đầu tư xuyên biên giới sẽ nâng cao mức sống ở mọi nơi.

 các hình ảnh  dưới  đây thể hiện Liên minh Nga Trung  từ 2021 đến 2022  như Quân đội Trung Quốc tham dự lễ khai mạc 'Sứ mệnh hòa bình 2021', một cuộc tập trận quân sự chung chống khủng bố ở Orenburg, Nga vào tháng 9 năm 2021

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình vẫy tay trong cuộc gặp với Tổng thống Nga Vladimir Putin qua liên kết video tại Bắc Kinh vào ngày 30 tháng 12 năm 2022

Sự thất bại trong nỗ lực khôi phục thỏa thuận hạt nhân Iran của Joe Biden, kết hợp với sự trở lại của người theo chủ nghĩa dân tộc cánh hữu Benjamin 'Bibi' Netanyahu làm thủ tướng Israel, làm tăng đáng kể khả năng xảy ra xung đột ở Trung Đông

 Tàu khu trục Hải quân Trung Quốc Binzhou tham gia cuộc tập trận hải quân chung với tàu chiến Nga ở Biển Hoa Đông hôm thứ Ba, ngày 27 tháng 12, kết thúc một tuần tập trận chung

                    Mơ ước của Phương Tây rằng khi thế giới trở nên giàu có hơn, thì đến lượt nó, nó sẽ trở nên dân chủ hơn và hòa bình hơn đã bị  mờ nhạt . Đã có cuộc nói chuyện sôi nổi về 'cổ tức hòa bình' khi kho vũ khí hạt nhân của các siêu cường dường như đột nhiên lỗi thời.

As the world got richer, so in turn it would become more democratic and more peaceful. There was heady talk of a ‘peace dividend’ as the nuclear arsenals of the superpowers seemed suddenly obsolete.

 

Khi Bill Clinton được bầu làm tổng thống Hoa Kỳ vào tháng 11 năm 1992, đó là sự thay đổi của thế hệ cận vệ của thế giới tự do , khi tổng thống cuối cùng tham chiến trong Thế chiến thứ hai, George Bush, được giao lại cho một Baby Boomer, người đã trốn tránh quân dịch thời Việt Nam.

 

Clinton dường như là một người hoàn toàn phù hợp với một thế giới mới, trong đó sẽ không còn nhu cầu về vũ khí chiến tranh.

Theo “trật tự quốc tế dựa trên luật lệ”, bất kỳ bất đồng lớn nào giữa các quốc gia đều có thể được giải quyết tại Liên hợp quốc — nếu chúng không thể được giải quyết một cách không chính thức qua rượu sâm panh và bánh canape tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới ở Davos.

 Tất nhiên, ngay cả khi đó cũng có những lý do để hoài nghi về trật tự thế giới mới này. Chiến tranh Bosnia nổ ra cùng năm đó, một trong hàng loạt xung đột kéo theo sự tan rã của Nam Tư.

 Tuyên bố độc lập của Ukraine năm 1991 bị nhiều người theo chủ nghĩa dân tộc Nga coi thường, những người đã hy vọng đưa quốc gia này vào Liên bang Nga hậu Xô viết, vẫn là một quốc gia rộng lớn và được vũ trang mạnh mẽ kéo dài từ St Petersburg đến Vladivostok.

 Cũng không có nhiều lý do để lạc quan ở Trung Đông. Những hạt giống độc hại của chủ nghĩa thánh chiến Hồi giáo đã được gieo ở Ả-rập Xê-út và những nơi khác: chỉ 9 năm sau, những hạt giống này sẽ tạo ra sự kinh hoàng của ngày 11/9.

          Các nhà lãnh đạo Trung Quốc - đặc biệt là Giang Trạch Dân, chủ tịch nước từ năm 1993 đến năm 2003, qua đời vào tháng 11 / 2022 - dường như hoàn toàn tập trung vào tăng trưởng kinh tế. Thật vậy, sự háo hức học hỏi kinh tế và công nghệ từ phương Tây của họ gần như khiến họ xúc động.

            Không có gì có thể truyền tải rõ ràng hơn cái kìm sắt mà Tập Cận Bình hiện đang sử dụng đối với Trung Quốc hơn là thái độ khinh bỉ lạnh lùng mà ông ta dành cho người tiền nhiệm của mình. 

 

Tuy nhiên, giấc mơ về một thế giới mới và hài hòa vẫn rất bền bỉ - trên hết là do sự chỉ đạo của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

 Phải thừa nhận rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đàn áp dã man phong trào ủng hộ dân chủ trong Thảm sát Thiên An Môn vào tháng 6 năm 1989.

 Nhưng sau đó, các nhà lãnh đạo Trung Quốc -

 Chinese troops attend the opening ceremony of the 'Peace Mission 2021', a joint counter-terrorism military exercise in Orenburg, Russia in September 2021

Chinese troops attend the opening ceremony of the 'Peace Mission 2021', a joint counter-terrorism military exercise in Orenburg, Russia in September 2021

Quân đội Trung Quốc tham dự lễ khai mạc 'Sứ mệnh hòa bình 2021', một cuộc tập trận quân sự chung chống khủng bố ở Orenburg, Nga vào tháng 9 năm 2021

Chinese President Xi Jinping waves during a meeting with Russian President Vladimir Putin via video link in Beijing on December 30, 2022

Chinese President Xi Jinping waves during a meeting with Russian President Vladimir Putin via video link in Beijing on December 30, 2022

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình vẫy tay trong cuộc gặp với Tổng thống Nga Vladimir Putin qua liên kết video tại Bắc Kinh vào ngày 30 tháng 12 năm 2022

The failure of Joe Biden’s attempt to resuscitate the Iran nuclear deal, combined with the return of Right-wing nationalist Benjamin ‘Bibi’ Netanyahu as Israel’s prime minister, greatly increases the probability of a Middle Eastern bust-up

The failure of Joe Biden’s attempt to resuscitate the Iran nuclear deal, combined with the return of Right-wing nationalist Benjamin ‘Bibi’ Netanyahu as Israel’s prime minister, greatly increases the probability of a Middle Eastern bust-up

 

Sự thất bại trong nỗ lực khôi phục thỏa thuận hạt nhân Iran của Joe Biden, kết hợp với sự trở lại của người theo chủ nghĩa dân tộc cánh hữu Benjamin 'Bibi' Netanyahu làm thủ tướng Israel, làm tăng đáng kể khả năng xảy ra xung đột ở Trung Đông

 

 

Chinese naval frigate Binzhou takes part in a joint naval drills with Russian warships in the East China Sea Tuesday, December 27, concluding a week of joint drills

Chinese naval frigate Binzhou takes part in a joint naval drills with Russian warships in the East China Sea Tuesday, December 27, concluding a week of joint drills

 Tàu khu trục Hải quân Trung Quốc Binzhou tham gia cuộc tập trận hải quân chung với tàu chiến Nga ở Biển Hoa Đông hôm thứ Ba, ngày 27 tháng 12, kết thúc một tuần tập trận chung

 

When Bill Clinton was elected U.S. president in November 1992, it was a changing of the generational guard, as the last president to have fought in World War II, George Bush, handed over to a Baby Boomer who had dodged the Vietnam-era draft.

Clinton seemed a perfect fit for a new world in which there would be no further need for the weapons of war. Under a ‘rules-based international order’, any major disagreements between states could be resolved at the United Nations — if they could not be dealt with informally over champagne and canapes at the World Economic Forum in Davos.

Of course, there were reasons even then to be sceptical about this new world order. The war over Bosnia broke out that same year, one of a series of conflicts that followed the disintegration of Yugoslavia. 

Ukraine’s declaration of independence in 1991 was regarded with contempt by many Russian nationalists, who had hoped to include the nation in the post-Soviet Russian Federation, still a vast and heavily armed state extending from St Petersburg to Vladivostok.

Nor was there much reason for optimism in the Middle East. The poisonous seeds of Islamist jihadism had already been planted in Saudi Arabia and elsewhere: just nine years later, these would produce the horror of 9/11.

Taiwan President Tsai Ing-wen extended the compulsory military conscription time for men to one year from four months on December 27

Taiwan President Tsai Ing-wen extended the compulsory military conscription time for men to one year from four months on December 27

 Tổng thống Đài Loan Tsai Ing-wen đã kéo dài thời gian nhập ngũ bắt buộc đối với nam giới lên một năm từ bốn tháng vào ngày 27 tháng 12/2022

China’s leaders — notably Jiang Zemin, president from 1993 to 2003, who died in November — have seemed utterly focused on economic growth. Indeed, their eagerness to learn economics and technology from the West was almost touching

China’s leaders — notably Jiang Zemin, president from 1993 to 2003, who died in November — have seemed utterly focused on economic growth. Indeed, their eagerness to learn economics and technology from the West was almost touching

Nothing could have conveyed more clearly the iron grip Xi Jinping now wields over China than the cold disdain with which he treated his predecessor. Taiwan President Tsai Ing-wen pictured with military personnel

Nothing could have conveyed more clearly the iron grip Xi Jinping now wields over China than the cold disdain with which he treated his predecessor. Taiwan President Tsai Ing-wen pictured with military personnel 

 

Không có gì ngạc nhiên khi một sự đồng thuận lưỡng đảng đã xuất hiện ở Washington rằng sự tăng trưởng của Trung Quốc là lợi ích của tất cả mọi người - do đó quyết định kết nạp Trung Quốc vào Tổ chức Thương mại Thế giới vào năm 2001, bất kể nước này có tuân thủ các quy tắc của WTO hay không.

Small wonder a bipartisan consensus emerged in Washington that China’s growth was in everybody’s interest — hence the decision to admit China into the World Trade Organisation in 2001, regardless of whether or not it complied with the WTO’s rules. 

(Chính trong những ngày đầu của 'quan hệ đối tác đôi bên cùng có lợi', tôi đã đặt ra từ mỉa mai 'Chimerica'.)

 

Tua nhanh ba thập kỷ và chúng ta không thể tự lừa dối mình được nữa. Không chỉ quyết tâm tàn nhẫn của Putin nhằm khôi phục quyền cai trị của Nga đối với Ukraine đã trở nên rõ ràng trong năm nay.

 Đó là điều hiển nhiên 12 tháng trước nếu bạn chú ý - đó là lý do tại sao tôi dự đoán một cuộc xâm lược của Nga trên các trang này vào tháng 12 năm ngoái.

 (Trên thực tế, điều đó đã rõ ràng vào năm 2014, khi nhà độc tài Nga sáp nhập Crimea và cắn miếng đầu tiên của mình ra khỏi khu vực phía đông Donbas.)

           Không, những tiết lộ thực sự của năm 2022 là ở chỗ khác. Và một trong những cuốn sách lịch sử sẽ cho thấy là quan trọng hơn nhiều là ở Trung Quốc.

 Đối với tôi , khoảnh khắc phấn khích nhất trong năm không phải là buổi phát sóng bất chấp cái chết của Volodymyr Zelensky từ Kyiv hồi tháng Hai, khi các lực lượng Nga tiến hành cuộc tấn công chết chóc chống lại đất nước của ông ta.

          Đáng kinh ngạc hơn nữa là việc cựu chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào bị trục xuất một cách tàn bạo khỏi Đại lễ đường Nhân dân vào cuối Đại hội Đảng của ĐCSTQ vào tháng 10.

 Không có gì có thể truyền tải rõ ràng hơn cái kìm sắt mà Tập Cận Bình hiện đang sử dụng đối với Trung Quốc hơn là thái độ khinh bỉ lạnh lùng mà ông ta dành cho người tiền nhiệm của mình. Tôi từ chối tin rằng cảnh đó không được dàn dựng. Đó chỉ là kiểu sỉ nhục công khai mà Mao Trạch Đông - nhà độc tài Cộng sản tâm thần, người đã thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa - thích gây ra cho các đối thủ chính trị của mình.

 Mười năm trước, ngay trước khi Tập trở thành chủ tịch nước, tôi đã trình bày một loạt bài gồm ba phần về Trung Quốc cho Kênh 4.

 Tôi đã nói rằng Trung Quốc hiện đại là sự kết hợp mạnh mẽ nhưng nguy hiểm của ba yếu tố: truyền thống đế quốc của chính nó, di sản ý thức hệ của Mao và tham vọng cháy bỏng giành chiến thắng trong cuộc chạy đua giành quyền lực toàn cầu với phương Tây.

 Cảm giác của tôi rằng Tập Cận Bình có thể lèo lái Trung Quốc theo một hướng rất khác so với những người tiền nhiệm trực tiếp của ông đã được chứng minh là đúng.

Tổng thống Nga Vladimir Putin gặp Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình qua hội nghị truyền hình tại Điện Kremlin ở Moscow, Nga, ngày 30 tháng 12 năm 2022

Tập không chỉ thiết lập lại một sự sùng bái lãnh đạo chưa từng thấy kể từ thời Mao, hoàn thành với việc truyền bá bắt buộc trong 'Tư tưởng Tập Cận Bình'.

 Ông đã tái lập quyền lực của Đảng đối với các ông trùm công nghệ lớn quá hùng mạnh, cắt đứt đôi cánh của Jack Ma, tỷ phú sáng lập Alibaba (tương đương với Amazon của Trung Quốc), người hiện được cho là đang sống lưu vong ở Nhật Bản.

 Tập Cận Bình đã nói rõ rằng ông coi trọng quyền lực của ĐCSTQ hơn là tăng trưởng kinh tế. Trên tất cả, ông ta đã xây dựng sức mạnh quân sự, hải quân và không quân của Trung Quốc trong một nỗ lực lâu dài để đạt được sự ngang bằng chiến lược với Hoa Kỳ, nếu không muốn nói là vượt qua nó.

 Đây là những gì tôi đã nói trong bộ phim truyền hình cách đây một thập kỷ: 'Đây là kịch bản ác mộng. Nền kinh tế Trung Quốc chùn bước. Để xoa dịu sự tức giận của dân chúng, chính phủ Trung Quốc chiều chuộng chủ nghĩa dân tộc đang trỗi dậy này. Nó đổ lỗi cho phương Tây về các vấn đề của nó và ngày càng trở nên hung hăng đối với chúng tôi.’

 Và chúng tôi ở đây. Theo Quỹ Tiền tệ Quốc tế, nền kinh tế Trung Quốc đã thực sự chững lại, tăng trưởng ước tính khoảng 3,2% vào năm ngoái và có thể là 4,4% vào năm tới, theo Quỹ Tiền tệ Quốc tế - thấp hơn nhiều so với mức mà người Trung Quốc đã quen thuộc.

 Vào tháng 11, sự tức giận của quần chúng tràn ra khắp đất nước. Rõ ràng là nó diễn ra dưới hình thức phản đối những hạn chế hà khắc của Covid. Tuy nhiên, khi xem xét kỹ hơn, nhiều cuộc biểu tình nhằm chống lại ĐCSTQ và chính ông Tập Cận Bình.

 Đúng như dự đoán, Tập Cận Bình đã phản ứng bằng cách tăng cường cả những luận điệu mang tính dân tộc chủ nghĩa và những lời đe dọa của ông ta.

 Vào Ngày tặng quà, Trung Quốc đã tiến hành một cuộc tấn công lớn bằng không quân và hải quân vào vùng phòng không của Đài Loan, với việc Bộ Quốc phòng Đài Loan phát hiện không ít hơn 71 máy bay và 7 tàu.

 Vào tháng 11, sự tức giận của quần chúng tràn ra khắp đất nước. Rõ ràng là nó mang hình thức phản đối những hạn chế hà khắc của Covid

  Nền kinh tế Trung Quốc thực sự đã chững lại, ước tính tăng trưởng 3,2% trong năm ngoái và có thể là 4,4% trong năm tới. Tàu chiến Trung Quốc và Nga tham gia cuộc tập trận hải quân chung

 

 

 

And yet the dream of a new and harmonious world was remarkably persistent — above all because of the direction taken by the People’s Republic of China.

Admittedly, the Chinese Communist Party (CCP) had ruthlessly curbed the pro-democracy movement in the Tiananmen Massacre of June 1989. 

But after that, China’s leaders — notably Jiang Zemin, president from 1993 to 2003, who died in November — seemed utterly focused on economic growth. Indeed, their eagerness to learn economics and technology from the West was almost touching.

 (It was in those heady days of ‘win-win partnership’ that I coined the ironic word ‘Chimerica’.)

Fast-forward three decades and we can no longer deceive ourselves. It is not just Putin’s ruthless determination to restore Russian rule over Ukraine that became unmissably clear this year.

That was obvious 12 months ago if you were paying attention — which was why I predicted a Russian invasion on these pages last December. 

(In fact, it was obvious back in 2014, when the Russian dictator annexed Crimea and took his first bite out of the eastern Donbas region.)

No, the real revelations of 2022 were elsewhere. And the one that the history books will show to have been much more important was in China.

For me the most electrifying moment of the year was not Volodymyr Zelensky’s death-defying broadcast from Kyiv back in February, as Russian forces launched their deadly assault against his country.

Even more stunning was the brutal ejection of former Chinese president Hu Jintao from the Great Hall of the People at the end of the CCP’s Party Congress in October.

Nothing could have conveyed more clearly the iron grip Xi Jinping now wields over China than the cold disdain with which he treated his predecessor. I refuse to believe that the scene was not staged. It was just the kind of public humiliation Mao Zedong — the psychopathic Communist dictator who founded the People’s Republic of China — loved to inflict on his political rivals.

Ten years ago, shortly before Xi became president, I presented a three-part series on China for Channel 4.

I said that modern China was a potent but dangerous combination of three elements: its own imperial traditions, Mao’s ideological legacy and a burning ambition to win the race for global power against the West. 

My sense that Xi might steer China in a very different direction from his immediate predecessors has proved correct.

Chinese President Xi Jinping (on screen) attends a meeting with Russian President Vladimir Putin via video conference at the Kremlin in Moscow, Russia, 30 December 2022

Chinese President Xi Jinping (on screen) attends a meeting with Russian President Vladimir Putin via video conference at the Kremlin in Moscow, Russia, 30 December 2022

 Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (trên màn hình) tham dự cuộc gặp với Tổng thống Nga Vladimir Putin qua hội nghị truyền hình tại Điện Kremlin ở Moscow, Nga, ngày 30 tháng 12 năm 2022

Russian President Vladimir Putin holds a meeting with Chinese President Xi Jinping via video conference at the Kremlin in Moscow, Russia, 30 December 2022

Russian President Vladimir Putin holds a meeting with Chinese President Xi Jinping via video conference at the Kremlin in Moscow, Russia, 30 December 2022

Xi has not only re-established a leadership cult unseen since Mao’s time, complete with mandatory indoctrination in ‘Xi Jinping Thought’. 

He has reimposed the authority of the Party on the over-mighty barons of big tech, clipping the wings of Jack Ma, the billionaire founder of Alibaba (China’s equivalent of Amazon), who is now said to be living in exile in Japan.

Xi has made it clear that he values the power of the CCP above economic growth. Above all, he has built up China’s military, naval and air power in a sustained bid to achieve strategic parity with the United States, if not to overtake it.

Here’s what I said in that TV series a decade ago: ‘This is the nightmare scenario. China’s economy falters. To appease popular anger, the Chinese government panders to this resurgent nationalism. It blames the West for its problems and becomes increasingly aggressive towards us.’

And here we are. China’s economy has indeed faltered, growing by an estimated 3.2 per cent last year and perhaps by 4.4 per cent next year, according to the International Monetary Fund — far below what the Chinese have grown accustomed to.

In November, popular anger spilled over across the country. Ostensibly it took the form of protests against draconian Covid restrictions. On closer inspection, however, many of the protests were directed against the CCP and Xi Jinping himself.

As expected, Xi has responded by ratcheting up both his nationalistic rhetoric and his sabre-rattling. 

On Boxing Day, China launched a huge air and naval incursion into Taiwan’s air-defence zone, with the Taiwanese defence ministry detecting no fewer than 71 aircraft and seven ships.

In November, popular anger spilled over across the country. Ostensibly it took the form of protests against draconian Covid restrictions

In November, popular anger spilled over across the country. Ostensibly it took the form of protests against draconian Covid restrictions

Vào tháng 11, sự tức giận của quần chúng tràn ra khắp đất nước. Rõ ràng là nó mang hình thức phản đối những hạn chế hà khắc của Covid

Người biểu tình phản đối lệnh phong tỏa của Chủ tịch Tập Cận Bình ở Trung Quốc

Demonstrators protest against President Xi Jinping's lockdown in China  

China’s economy has indeed faltered, growing by an estimated 3.2 per cent last year and perhaps by 4.4 per cent next year. Chinese and Russian warships take part in a joint naval drills in the East China Seaon December 27

China’s economy has indeed faltered, growing by an estimated 3.2 per cent last year and perhaps by 4.4 per cent next year. Chinese and Russian warships take part in a joint naval drills in the East China Seaon December 27

The Americans and Taiwanese insist that it is Beijing, with its threatening military exercises, that is rocking the strategic boat. A Russian naval frigate and a helicopter take part in a joint naval drills with Chinese warships on December 27

The Americans and Taiwanese insist that it is Beijing, with its threatening military exercises, that is rocking the strategic boat. A Russian naval frigate and a helicopter take part in a joint naval drills with Chinese warships on December 27

Taiwan military personnel manoeuvre in a drill. Since the 1970s, the United States has accepted the CCP’s claim that Taiwan is a part of China, while at the same time committing itself to resist any forcible termination of the island’s de facto autonomy

Quân nhân Đài Loan điều động trong một cuộc tập trận. Kể từ những năm 1970, Hoa Kỳ đã chấp nhận tuyên bố của ĐCSTQ rằng Đài Loan là một phần của Trung Quốc, đồng thời cam kết chống lại bất kỳ hành động cưỡng chế nào chấm dứt quyền tự trị trên thực tế của hòn đảo này.

Một phát ngôn viên của Trung Quốc đổ lỗi cho 'sự leo thang và khiêu khích của Hoa Kỳ-Đài Loan', duy trì tuyên bố của Bắc Kinh rằng Washington và thủ đô Đài Bắc của hòn đảo đang gây nguy hiểm cho 'thỏa thuận bất đồng' 50 năm về tương lai của Đài Loan.

(Cụ thể là từ những năm 1970, Hoa Kỳ đã chấp nhận tuyên bố của ĐCSTQ rằng Đài Loan là một phần của Trung Quốc, đồng thời cam kết chống lại bất kỳ hành động cưỡng chế nào chấm dứt quyền tự trị trên thực tế và nền dân chủ rất thành công của hòn đảo này.)

Tuy nhiên, giờ đây – theo Bắc Kinh – Hoa Kỳ đang đưa ra cam kết của mình với Đài Loan một cách “rõ ràng”, trong khi các chính trị gia Đài Loan được cho là đang chuẩn bị tuyên bố độc lập.

Người Mỹ và Đài Loan nhấn mạnh rằng chính Bắc Kinh, với các cuộc tập trận quân sự đầy đe dọa, đang làm rung chuyển con thuyền chiến lược.

Vì vậy, nếu bạn vẫn mơ rằng chúng ta không sống trong 'Chiến tranh Lạnh II' một năm trước, thì bạn chắc chắn đã thức dậy vào năm 2022. Chỉ có điều lần này, Trung Quốc là đối thủ lớn nhất của phương Tây, và Nga là đàn em.

Trước thềm cuộc xâm lược Ukraine của Nga, Tập Cận Bình đã bật đèn xanh cho Putin một cách hiệu quả bằng cách tuyên bố rằng “không có giới hạn nào” đối với quan hệ đối tác của họ. Kể từ đó, anh ấy đã nhân đôi cam kết đó. Mới hôm qua, hai nhà lãnh đạo đã tổ chức một cuộc họp video, trong đó Tập gọi Putin là 'người bạn thân yêu' của mình. Nhà độc tài Nga cũng tuyên bố Tập sẽ thực hiện chuyến thăm cấp nhà nước tới Moscow vào mùa xuân.

Một cuộc đụng độ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc về Đài Loan sẽ gây ra một cú sốc kinh tế lớn hơn nhiều so với cuộc xâm lược của Nga vào Ukraine
Một cuộc đụng độ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc về Đài Loan sẽ gây ra một cú sốc kinh tế lớn hơn nhiều so với cuộc xâm lược của Nga vào Ukraine

Nhà lãnh đạo Nga nói với người đồng cấp Trung Quốc vào ngày 30/12 rằng ông rất muốn tăng cường hợp tác quân sự và ca ngợi nỗ lực của hai nước nhằm chống lại ảnh hưởng của phương Tây. Trước thềm cuộc xâm lược Ukraine của Nga, Tập đã bật đèn xanh cho Putin một cách hiệu quả bằng cách tuyên bố rằng không có giới hạn nào đối với quan hệ đối tác của họ
Nhà lãnh đạo Nga nói với người đồng cấp Trung Quốc vào ngày 30/12 rằng ông rất muốn tăng cường hợp tác quân sự và ca ngợi nỗ lực của hai nước nhằm chống lại ảnh hưởng của phương Tây. Trước thềm cuộc xâm lược Ukraine của Nga, Tập đã bật đèn xanh cho Putin một cách hiệu quả bằng cách tuyên bố rằng không có giới hạn nào đối với quan hệ đối tác của họ

Theo nhiều cách, Ukraine đối với Chiến tranh Lạnh II cũng giống như Hàn Quốc đối với Chiến tranh Lạnh I - cuộc chiến tranh nóng đầu tiên của Chiến tranh Lạnh.

Hai cuộc xung đột đó — cuộc xâm lược của Putin năm nay và trận chiến giữa miền Bắc Cộng sản và miền Nam dân chủ Hàn Quốc vào đầu những năm 1950 — có nhiều điểm chung, ngay cả khi, trong khoảng thời gian này, Hoa Kỳ và các đồng minh của họ chỉ hạn chế cung cấp quân sự và kinh tế. viện trợ, trái ngược với việc can thiệp trực tiếp.

Trong khi đó, sự hỗ trợ của Trung Quốc dành cho Nga chủ yếu dưới hình thức mua dầu bị trừng phạt của nước này với giá chiết khấu.

Như trong Chiến tranh Lạnh I, Chiến tranh Lạnh II cũng vậy, Trung Đông là một điểm nóng khác, nhất là vì khu vực này vẫn là nhà sản xuất dầu mỏ thống trị toàn cầu.

'Trục ma quỷ' của George W. Bush - đề cập đến Iraq, Iran và Triều Tiên sau hậu quả của sự kiện 11/9 - là một điều gì đó hư cấu.

Nhưng trục giữa Trung Quốc, Nga và Iran ngày càng thực tế và nham hiểm, đặc biệt kể từ khi Iran trở thành nhà cung cấp chính máy bay không người lái và các loại vũ khí khác cho Moscow.

Nếu tôi phải mạo hiểm đưa ra một dự đoán về năm tới, thì đó là chúng ta sẽ chứng kiến nhiều cuộc xung đột ở Trung Đông liên quan đến Iran hơn, do các cuộc tấn công của Iran vào các cơ sở dầu mỏ của Ả-rập Xê-út hoặc do các cuộc tấn công của Israel vào các cơ sở hạt nhân của Iran.

Sự thất bại trong nỗ lực khôi phục thỏa thuận hạt nhân Iran của Joe Biden, kết hợp với sự trở lại của người theo chủ nghĩa dân tộc cánh hữu Benjamin 'Bibi' Netanyahu làm thủ tướng Israel, làm tăng đáng kể khả năng xảy ra xung đột ở Trung Đông.

Cuối cùng, có một kịch bản ác mộng trong đó Đài Loan gây ra Chiến tranh Lạnh lần thứ hai, điều mà Cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba năm 1962 gần như đã gây ra cho Chiến tranh Lạnh lần thứ nhất - cụ thể là biến nó thành Thế chiến thứ ba.

Linh cảm của tôi là cuộc đụng độ tiếp theo giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc về vấn đề Đài Loan sẽ không diễn ra vào năm 2023. Nhưng nó chắc chắn sẽ xảy ra trong thập kỷ này, khi hai siêu cường dường như đang xung đột về tương lai của hòn đảo.

Và khi nó xảy ra, ngay cả khi nó không bùng lên thành một cuộc chiến tranh nóng bỏng, nó sẽ gây ra một cú sốc kinh tế lớn hơn nhiều so với cuộc xâm lược Ukraine của Nga.

Khoảng 92% chất bán dẫn phức tạp nhất thế giới — thiết yếu cho vô số thiết bị điện tử — được sản xuất tại Đài Loan. Sự gián đoạn đối với những chuỗi cung ứng đó sẽ là thảm họa đối với thị trường toàn cầu.

Có cách nào để tránh một cơn ác mộng như vậy? Tôi tin là có, nhưng nó đòi hỏi một số thay đổi về thái độ ở phương Tây.

Với thời gian, những điểm yếu của chủ nghĩa độc tài chắc chắn sẽ bộc lộ.

Hãy nhìn xem năm 2022 đã phơi bày sự mục nát trong lòng quân đội Nga như thế nào, trong khi cao

 

Taiwan military personnel manoeuvre in a drill. Since the 1970s, the United States has accepted the CCP’s claim that Taiwan is a part of China, while at the same time committing itself to resist any forcible termination of the island’s de facto autonomy

A Chinese spokesman blamed ‘U.S.-Taiwan escalation and provocation’, maintaining Beijing’s claim that Washington and the island’s capital Taipei are jeopardising the 50-year ‘agreement to disagree’ on the future of Taiwan. 

(Specifically, since the 1970s, the United States has accepted the CCP’s claim that Taiwan is a part of China, while at the same time committing itself to resist any forcible termination of the island’s de facto autonomy and highly successful democracy.)

Now, however — according to Beijing — the U.S. is making its commitment to Taiwan ‘unambiguous’, while Taiwanese politicians are supposedly preparing to declare their independence. 

The Americans and Taiwanese insist that it is Beijing, with its threatening military exercises, that is rocking the strategic boat.

So if you still dreamt that we were not living in ‘Cold War II’ a year ago, you surely woke up in 2022. Only this time, China is the West’s senior antagonist, and Russia the junior.

On the eve of the Russian invasion of Ukraine, Xi effectively gave Putin a green light by declaring that there were ‘no limits’ to their partnership. He has since doubled down on that commitment. Only yesterday the two leaders held a video conference, in which Xi addressed Putin as his ‘dear friend’. The Russian dictator also claimed Xi would make a state visit to Moscow in the spring.

A U.S.-China clash over Taiwan will cause a far bigger economic shock than the Russian invasion of Ukraine

A U.S.-China clash over Taiwan will cause a far bigger economic shock than the Russian invasion of Ukraine

The Russian leader told his Chinese counterpart on December 30 he was keen to ramp up military cooperation and hailed the two countries' efforts to counter Western influence. On the eve of the Russian invasion of Ukraine, Xi effectively gave Putin a green light by declaring that there were ‘no limits’ to their partnership

The Russian leader told his Chinese counterpart on December 30 he was keen to ramp up military cooperation and hailed the two countries' efforts to counter Western influence. On the eve of the Russian invasion of Ukraine, Xi effectively gave Putin a green light by declaring that there were ‘no limits’ to their partnership

In many ways, Ukraine is to Cold War II what Korea was to Cold War I — the first hot war of the cold war.

Those two conflicts — Putin’s invasion this year and the battle between Communist North and democratic South Korea in the early 1950s — have a lot in common, even if, this time round, the United States and its allies have confined themselves to supplying military and economic aid, as opposed to intervening directly. 

China’s support for Russia, meanwhile, mainly takes the form of buying its sanctioned oil at discount.

As in Cold War I, so in Cold War II, the Middle East is another flashpoint, not least because the region remains the dominant global producer of oil. 

George W. Bush’s ‘axis of evil’ — referring to Iraq, Iran and North Korea in the aftermath of 9/11 — was something of a figment. 

But the axis between China, Russia and Iran is increasingly real and sinister, especially since Iran has become a major supplier of drones and other weaponry to Moscow.

If I had to risk a prediction about next year, it would be that we shall see more Middle Eastern conflict involving Iran, either because of Iranian attacks on Saudi oil facilities or because of Israeli attacks on Iranian nuclear facilities. 

The failure of Joe Biden’s attempt to resuscitate the Iran nuclear deal, combined with the return of Right-wing nationalist Benjamin ‘Bibi’ Netanyahu as Israel’s prime minister, greatly increases the probability of a Middle Eastern bust-up.

Finally, there is the nightmare scenario in which Taiwan does for Cold War II what 1962’s Cuban Missile Crisis nearly did for Cold War I — namely, to turn it into World War III.

My hunch is that the next U.S.-China clash over Taiwan does not come in 2023. But it’s surely coming this decade, as the two superpowers seem to be on collision course over the island’s future.

And when it does come, even if it does not boil over into a hot war, it will cause a far bigger economic shock than the Russian invasion of Ukraine. 

Some 92 per cent of the world’s most sophisticated semiconductors — essential to a multitude of electronic devices — are manufactured in Taiwan. Disruption to those supply chains will be catastrophic for global markets.

Is there a way to avoid such a nightmare? I believe there is, but it requires some changes of attitude in the West.

Given time, the weaknesses of authoritarianism will inevitably manifest themselves. 

Look at how 2022 has exposed the rottenness at the heart of the Russian military, while highlighting the unpopularity of both the ayatollahs in Iran and the men in suits in Beijing in the eyes of courageous crowds of young people.

But the West needs time for these inherent weaknesses to undermine the regimes in Beijing, Moscow and Tehran. Next year is the wrong moment for a showdown with the despots.

In a way the situation in America today is not so different from that in 1969.

The U.S. has walked away from failure in Iraq and defeat in Afghanistan, as it walked away from Vietnam. It has walked into a major bout of inflation. And Americans are as politically divided as they were back then.

Weakness in the West was, of course, one of the reasons why President Richard Nixon and his National Security Advisor Henry Kissinger adopted the policy of ‘détente’ — not because they had any illusions about the Soviet Union, but to buy the West some time to recover from its post-Vietnam weakness and to avoid a potentially shattering showdown with Moscow.

Rishi Sunak is right to speak of ‘robust pragmatism’ towards China, rather than delivering the Cold War rhetoric some Tory MPs would prefer to hear

Rishi Sunak is right to speak of ‘robust pragmatism’ towards China, rather than delivering the Cold War rhetoric some Tory MPs would prefer to hear

'We need to be clear and robust otherwise China will see us as weak' 

President Richard Nixon and his National Security Advisor Henry Kissinger adopted the policy of ‘détente’ — not because they had any illusions about the Soviet Union, but to buy the West some time to recover

President Richard Nixon and his National Security Advisor Henry Kissinger adopted the policy of ‘détente’ — not because they had any illusions about the Soviet Union, but to buy the West some time to recover

In my unfashionable view, that is the appropriate playbook for 2023 — which is why Rishi Sunak is right to speak of ‘robust pragmatism’ towards China, rather than delivering the Cold War rhetoric some Tory MPs would prefer to hear.

Détente is not the same as appeasement, to be clear. It does not mean acquiescing in acts of aggression, whether in Eastern Europe or East Asia — which is why we are continuing to support Ukraine’s war of self-defence.

But détente does mean avoiding needless brinkmanship that could lead to disaster — which I have no doubt a war over Taiwan would be if it happened any time soon.

This year taught us some harsh lessons. It dealt the final deathblow to the delusion of a new world order based on globalisation. 

It revealed the stark realities of Cold War II. But it also reminded us that effective deterrence is a great deal less costly than a shooting war.

Let us hope that in 2023, Western statesmen can apply the old Roman maxim: ‘Si vis pacem, para bellum.’

If you want peace, prepare for war. 

Niall Ferguson is the Milbank Family Senior Fellow at the Hoover Institution, Stanford, and a columnist for Bloomberg Opinion. His latest book is Doom: The Politics Of Catastrophe.

By NIALL FERGUSON FOR THE DAILY MAIL

Luật sư tư vấn miễn phí

Gọi ngay
0902818158- 0906834543
0906834543
0902818158

Tin pháp luật

CÁC ĐỐI TÁC

  • Nhà Đất Phúc An Khang
  • The Diplomat
  • The NewYork Review of Book
  • CogitAsia
  • Reuters
  • Viet Studies
  • The NewYork Times
  • TIME
  • Bloomberg Bussiness