George Graham Vest (1830-1904) là người rất nổi tiếng trong lịch sử nước Mỹ, nhưng không phải nổi tiếng vì ông là một Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ, mặc dù ông làm chức vụ này đến 24 năm. Ông nổi tiếng vì một bài diễn văn, đúng hơn là một bài bào chữa vỏn vẹn có 375 chữ ca ngợi một con chó, khi ông còn là một luật sư.
Người Việt có một câu nói: Mỹ là thiên đường giới trẻ, địa ngục giới già.
có chút đất cũng giành, còn đánh cha...”
không gian xanh trong đô thi theo thuật phong thủy
Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:
Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.
Một ông già năm mươi tuổi có người con ba mươi tuổi. Anh chàng này lười biếng, không biết nghề ngỗng gì cả, nên đã ba mươi tuổi mà vẫn ăn bám bố. Một hôm, có ông thầy số bảo anh ta:
Trên giường bệnh, người sắp chết nắm chặt tay ông bạn nối khố, cũng là người hùn vốn làm ăn chung, nói trong hơi thở đứt quãng: Đến lúc này... tớ phải cho cậu biết một sự thật... mà tớ chôn giấu bấy lâu nay...