HARLAND SANDERS
HARLAND SANDERS
Một nghĩ lực phi thường, một người thầy, một tấm gương
Đây là một người Mỹ
Mà khi gặp buồn phiền,
Ta nên nhìn, ngẫm nghĩ
Để lại gượng đứng lên.
Lúc năm tuổi, bố mất.
Nhà nghèo, không đủ ăn,
Mười bảy tuổi làm việc
Và bị đuổi bốn lần.
Mười tám tuổi lấy vợ.
Chỉ vì gia cảnh nghèo,
Hai mươi tuổi vợ bỏ,
Mang con gái đi theo.
Rồi xin học trường luật,
Bị từ chối, cuối cùng
Làm nhân viên bảo hiểm,
Lại bị đuổi giữa chừng.
Đói ăn, lại xin việc
Trong một quán cà-phê,
Rồi làm ngành đường sắt.
Lại thất nghiệp... đủ nghề.
Năm ông sáu lăm tuổi,
Theo chế độ người già,
Ông lĩnh trợ cấp tháng
Hơn một trăm đô-la.
Ông cảm thấy chua xót
Vì thất bại trong đời.
Vì ăn bám nhà nước,
Vì thua bạn, kém người.
Ông quyết định tự tử.
Tựa lưng vào gốc cây,
Đang viết thư tuyệt mệnh,
Chợt dừng lại mấy giây,
Thấy mình có một việc
Làm tốt hơn người ta.
Đó là nấu ăn giỏi
Nhất là món thịt gà.
Thì cứ thử lần nữa.
Còn lại bao nhiêu tiền
Ông mua gà, làm sẵn
Thành món mới, gà chiên.
Hàng xóm mua ủng hộ.
Người trên phố cũng mua.
Rồi lập cửa hàng nhỏ.
Có lúc được, lúc thua.
Rồi kinh doanh phát triển
Như phép lạ diệu kỳ.
Ông làm nên đế chế
“Fried Chicken Kentucky”.
*
Ở đời ai cũng có
Những giây phút nản lòng.
Để có thêm nghị lực,
Hãy nhìn vào mắt ông.
Ông giúp ta đứng dậy,
Không bỏ cuộc bao giờ.
Hãy nhìn và suy ngẫm.
Ông, Harland Sanders.
Thơ Thái Bá Tân